Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Thi nhau NHẠI KIỀU

Vào trang anh Haduytu thấy bài nhại Kiều hay quá! Đau quá! Mang về nhại tiếp thành LIÊN QUÂN NHẠI KIỀU
 
 
(Phẫu)
Trong cung cấm, khóa đang xuân
Chẳng vò lại rối chẳng dần lại đau
Anh gây chính biến bấy lâu
Như con không mẹ như trâu lạc đàn
Lòng dân như thác tuôn tràn
Liệu đàn liệu áp có tàn được không?
(Haduytu)
Buồn trông về phía biển Đông
Tầu ai loang loáng, vòi rồng phun mưa?
Buồn trông Bô Xít ban trưa
Đỏ ngầu bụi quặng, thãi thừa da cam
Buồn trông vũng Áng, Quảng Nam...
Rào sắt bưng kín, ai làm phía trong?
Buồn trông phương Bắc quặn lòng:
Muốn lên viếng bạn mà không đường vào!
(Phẫu)
Ở nhà mà tưởng nước nào
Thắp hương lên hỏi trời cao đất dày
 (Haduytu)

Hỏi Trời?
-Trời tít trên cao!
Hỏi đất?
-Đất biết thế nào mà thưa!
Hoỉ Người?
-Trí dũng có thừa,
Nhưng mắc quai nón nên chưa há mồm!
(Phẫu)
Cho hay muôn sự tại người
Tham quyền cố vị nên cười vẫn đau
Giá nghĩ trước, nhường nhịn nhau
Nước non hùng mạnh chứ đâu thế này!
(Haduytu)

Nỗi niềm ai tỏ cho đây?
Thù trong chưa dẹp, giặc ngoài đã sang
Bẽ bàng là kiếp quan tham
Càng vơ vét lắm , càng oan trái nhiều!
Ghét nhau sinh tử quyết liều
Chần chừ chi mãi ? lắm chiêu ra đòn!
Còn trời còn nước , còn non
Còn quân nham hiểm ta còn mắc mưu!
Nghĩ mình công ít tội nhiều
Trời xanh đã giáng bao nhiêu cũng vừa!...

(Chyga)
Buồn trông ra tận biển Đông
Tàu ta đang bị vòi rồng phun mưa
Buồn trông thuyền cá sớm trưa
Bị tàu nó húc phải đưa vào bờ
Buồn trông Bản Giốc bây giờ
Mất tiêu một nửa lên thơ thế nào
Buồn trông cây ở trên cao
Nó vặt hết lá biết bao giờ lành

Thôi rồi mắc lỡm Sở Khanh
Tú bà bán rẻ để hành dân ta
Tức gan riêng giận trời già,
Lòng này ai tỏ cho ta hỡi lòng?

Từ Hải nghe giận đùng đùng
Tuốt gươm ra hỏi tội chung hai đằng
Tú bà thì vẫn khăng khăng
Lúc rằng bốn tốt lúc rằng nó hay
Sở Khanh thì chối bay bay
"Đất tao đã chiếm chúng mày đòi sao"
Từ rằng: câm miệng xem nào!
Đất này tao cắm biết bao nhiêu đời
Nói lời phải biết giữ lời
Cậy lớn hiếp bé mày chơi thế à?

Bây giờ xử thế này nha
Sở Khanh! Bay cút về nhà bay ngay
Tú Bà mặt dạn mày dày
Để dân còn tính biết đày nơi nao
Lệnh trên truyền xuống nội đao
Thề sao thì lại cứ sao gia hình

Thế là từ đấy thanh bình
Kim, Kiều lại sống trọn tình bên nhau
 (Duệ Mai)

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ Thù, chữ Bạn giờ đà biết nhau

Trải qua mấy cuộc bể dâu
Những điều trông thấy làm đau đớn lòng

Lạ gì cái thói chơi ngông
Bá quyền, bành trướng cậy đông làm càn

Giở trang quá khứ trước đèn
Mưu đồ xâm lược còn truyền sử xanh

Rằng tình hữu nghị em - anh
Kết đoàn, hợp tác hai kinh vững vàng

Bây giờ trở mặt Hán gian
Biển Đông đặt cái giàn khoan lùng bùng

Muôn dân thì chẳng yên lòng
Đấu tranh thì mắc mấy vòng ngoại gia

Giờ đây phải giữ yên nhà
Trước là đàm phán, sau là cầu thân

Dựa vào bè bạn xa gần
Mới mong giữ được mười phân vẹn mười!

(Bon chen em góp mấy lời
Xin bác Phẫu Thuật chớ cười chê nha!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét