Bao giờ thì đấm nhau
cũng là hạ sách, hơn ai hết, người Trung Quốc biết rõ điều này, không phải những
bài học trong lịch sử xâm lăng, trong cuộc chiến 1979 không cho người ta chút
kinh nghiệm nào. Người ta rút ra kinh nghiệm mà biểu hiện như không, cứ làm như
đánh đến nơi khiến đối phương cuống lên phòng thủ nhưng lại không đánh mà họ
dùng cách khác, cách đánh vào chỗ yếu nhất, chủ quan nhất của đối phương, cuối
cùng cái đích cướp nước vẫn thực hiện được, thế mới hay, thế mới tài, thế mới
là ... Trung Quốc!
Hôm nay, trên đường đi
làm, như thông lệ tôi vẫn nghe đài, cái mục hôm nào cũng nghe một cách vô cảm,
không thấy hay, chẳng thấy dở, thế mà hôm nay... giật mình, xin trích nôm na.
“... Hôm nay, ngày Dần,
tháng Tỵ, trước hết là lời khuyên cho những người tuổi tý. Người tuổi tý hôm
nay gặp khó khăn trong việc thanh toán tiền bạc nhưng cuối cùng thì cũng thành
công, dễ gặp lại những mối tình cũ, cần thận trọng khi giao tiếp với tuổi dần,
mão... mùi, nên mặc đa màu vào buổi sáng, đơn màu tối khi về chiều...
Người tuổi Sửu...
Vân vân cho đến hết mười
hai con giáp.
Biết rằng, nếu trình
bày hết quan điểm thì tốn giấy lắm, vả cũng biết chắc đa số người đọc không đồng
tình, cái văn hóa gốc Trung Hoa ấy ăn vào dân ta ... sâu lắm rồi...!!!
Vậy chỉ xin có mấy lời
1-Tôi tuổi Mùi, có câu:
“Người ta tuổi ngọ tuổi mùi...” ý nói tuổi mùi... hay lắm! Thế mà gần hết đời,
tôi chả thấy hay đâu, toàn dở là dở, tôi tự lý giải thế này:
Một năm mùi có 12
tháng, vậy ít nhất có 12 loại mùi, đầu năm... thơm lắm, giữa năm... thơm vừa vừa,
gần cuối năm ... oai oai (Thum thủm), Mẹ đẻ ra tôi ngày 30-11 âm lịch tức thuộc
loại “Chót chét”... thối lắm, không ngửi được... thế thì hay ho gì... giá cụ cố
nhịn thêm một tháng, làm con khỉ đón xuân có khi lại hay!
Đùa thế thôi nhưng cái
ý của tôi là: Một măn có 12 tháng, mỗi tháng lại có 30 ngày, mỗi ngày lại có 12
giờ (Tý, sửu..., hợi)... Sao có thể lấy năm tuổi mà khuyên người ta mặc váy này
quần nọ, tránh người tuổi này, cố gặp người tuổi kia, làm việc này, không làm
việc khác...?
Mỗi chúng ta thử bình
tĩnh nhìn lại xem, khi nào thì người ta nghĩ đến thần thánh? Phải chăng khi người
ta gặp những chuyện không sao tin được.
-Tự thấy tài hèn đức thấp,
chạy một tý mà được làm quan to... không tin được... thôi thì coi đó là lộc trời
đất, thần thánh cho...! Thế là lao vào cúng lễ.
-Chăm chỉ, thông minh,
nhiệt tình, tử tế những mãi... cóc lên được, cóc giàu được, cũng nghĩ bởi... số
trời và cũng đi cúng lễ.
-Khi đã cố gắng, đã chạy
chọt mà vẫn đổ bể... chắc tại trời phật quở trách, lễ lạt còn thiếu!
Phải chăng để củng cố
lòng tin? Với tâm lý có thờ có thiêng, có kiêng có lành... thôi thì cứ cúng lễ...
Trót nghe người ta bảo, tuổi mình hôm nay phải mặc áo nhiều màu thì cứ chọn cái
lòe loẹt nhất mặc vào ... tự nhiên thấy vững tâm hơn ... thế là tin sái cổ.
2-Dân trí thể hiện rất
rõ trong tín ngưỡng. Xã hội thiếu niềm tin là mảnh đất tốt cho mê tín dị đoan.
Khi những oan ức không
được chính quyền minh giải, người ta buộc phải nghĩ đến, phải cậy nhờ thánh thần
giải tỏa.
3-Không chỉ đạo Khổng
mà nhiều văn hóa Trung Hoa đang làm mê muội đầu óc Quan-Dân Việt. Những người “Cuồng
tín” ấy đều biết “Thủ đô”, “Tinh hoa” của thứ văn hóa ấy là ở Trung Quốc... Ai
biết những người cầm quền ĐCS TQ nghĩ gì về những thứ văn hóa ấy, nhưng chắc chắn
họ đã và đang nô dịch được Quan và Dân ta mà chẳng phải tốn kém gì. Trong khi mỗi
một ngày rằm, mùng một, đố ai tính được ta đốt bao nhiêu giấy? Sử dụng bao
nhiêu xe? (Trong đó bao nhiêu xe công?) Bao nhiêu thời gian? Bao nhiêu săng?
Bao nhiêu vụ tai nạn, bao nhiêu người chết vì ... đi lễ?
4-Đành rằng nhiệm vụ
chính của những Ban, những Bộ, Sở, Ngành về tư tưởng và văn hóa là: Chống phản
động, chống các thế lực thù địch ... Chống ai? Chống ở đâu...? Chống những gì
...? Khi dường như các cửa đều rộng mở cho văn hóa độc hại Trung Quốc tràn vào
nô dịch dân ta...???
5-Một lời nói, một bài
viết của một người, nếu không thận trọng sẽ bị quy là Phản động nhưng những cơ
quan ngôn luận mang tính xã hội, và có ảnh hưởng đến toàn xã hội như cái nhà
đài kia lại công khai, lại hàng ngày tuyên truyền mê tín dị đoan một cách vô lối
thế ư...? Không có ai kiểm duyệt sao...? Hay cũng được những người phụ trách tư
tưởng văn hóa đồng ý...?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét