Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2015

NGHỊCH LÝ..!

Bà cụ già
Da nhăn nheo
Gùi nặng
Qua đèo
Hướng về nhà
Lưng chừng núi

Nụ cười
Mắt nheo
Người vui theo
Không biết nghèo
Vui lắm..!

Em váy thắm
Anh mũ nồi
Đỉnh núi ngồi
Giữa trời đất...

Những người Mèo
Sống treo leo
Trên sườn núi
Xe hơi, biệt thự..,
Chả có nghĩa gì..!

Thằng bé lớp ba
Mắt lồi ra
Cận thị
Không biết chơi bi
Không có sân bóng
Học xong
Chỉ biết điện tử chơi gêm
Chút phản xạ
Không kỹ năng
Không cơ bắp
Tay bé
Bụng to
Mắt lồi đờ đẫn...

Ông nghệ sỹ
Ngồi bên đàn
Khô khan nốt nhạc
Vô hồn

Lũ thanh niên
Chỉ biết nghe uỵch uỵch cuồng điên
Lắc lư, uốn éo
Không biết một câu dân ca
Nơi cụ kỵ ông cha
Đã sống...

Người hàng rong nhẫn lại
Bán những thứ độc hại
Công chức mặt dầy
Bài bây, kiếm sống
Thầy giáo, thầy thuốc, thầy mo
Uốn éo, quanh co
Lấy tiền tồn tại...

Ở những chỗ được gọi là nhà
Nhìn kỹ lại thấy giống cái sân ga
Bởi mỗi người một ngả
Không có nề nếp trước sau
Không biết yêu thương nhau
Có chăng
Hoàn thành bổn phận...

Quánh đặc khí thở
Loãng toẹt tình người
Nụ cười
Vô nghĩa..!

Người từ trong phố đi ra
Khinh khỉnh nhìn những người ở vùng sâu vùng xa
Ai giàu..?
Ai nghèo..?
Ai man ri..?
Ai mọi rợ…?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét