Cô nàng đỏng đảnh vốn đã
qua tay mấy ngã đàn ông, rồi có lúc sớm anh này chiều thằng khác..., dung nhan
tàn tạ, đã tưởng quay về với người yêu cũ...!
Nghĩ câu: “Đánh kẻ chạy
đi ..” Lại nhớ câu: “Lấy đĩ về làm vợ chứ không lấy vợ về làm đĩ” nên chàng
đang say sưa những dự định sây đắp tương lai thì đùng một cái, thằng bồ cũ vừa
to khỏe vừa lắm tiền quay lại tán tỉnh...
“Ngựa quen đường cũ” ả
vội vã sà vào lòng tên Sở Khanh..., rồi thì hắn sẽ chiều chuộn ả được bao lâu
nữa..., vợ cả con chồng sẽ cho ả những gì đây...?
Tội nghiệp cho chàng
trai chung thủy thật thà! Khốn nạn cho mẹ cha, ông bà tiên tổ đeo nhục vào danh
...!
Vậy có thơ rằng:
Lẳng lặng mà nghe chúng
tán nhau
Những duyên bền thắm với
dài lâu
Vết răng sắp thối bôi
hồng sáp
Miệng chực lu loa lại
hóa cười
Duyên thắm đang thì thôi
đành dứt
Nghĩa nặng ân sâu cũng
kệ bà
Nào muốn sạch trong đời
con đĩ
Sướng gần đâu nghĩ đến
đường xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét