Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Mừng tho nhà văn 60



Trên trang Blogtiengviet có ông bạn tên là Lưu Quốc Hòa. Văn của tay này cứ y như Nam Cao vậy, hắn viết rất thật với đủ thứ mà giới nhà văn "Lịch sự" cho là tục, là nhảm nhưng khi uống rượu, buôn dưa lê thì các nhà văn lịch sự ấy lại không chịu thua mấy chị bán tép ngoài chợ.
Nhà Hòa ở Phủ Lý, nghèo thôi nhưng đẹp lắm, còn nguyên ao cá, lũy tre.., về thăm nó được đỗ ô tô ngoài vườn thỏa mái, vừa mát lại không mất tiền. Trong nhà có cái thư phòng rất ngộ.. là phòng nhưng lại ở ngoài sân, vừa có mái tôn lại có dây leo quanh năm. Trên tường đủ cả ghi ta-nhị-sáo-đàn bầu.
Năm nay Hòa 60 tuổi.
Trần Hồng Giang, một nhà thơ khuyết tật ở Nam đinhj có bài đùa Hòa.
Tôi "Té nước theo mưa" cù cho lão một trận:
Trần Hồng vừa có bài "Mừng thọ Hòa đại nhân".
Ôi..., hóa ra Trần Hồng không chỉ giỏi thơ mà "nghị luận" cũng sắc như dao, như kiếm.
"Nhời nhẽ nhẹ nhàng nhã nhặn nhưng nhức nhối"
Đã thế:
Từ cây đa cây đề Hoa Mai đến hoa khôi Bích Thủy lại hùa vào.
Kẻ đấm
Người đạp.
Kẻ nhét bao tải
Người buộc miệng .. trôi sông..!
Có khổ hay không
Một đời văn nghiệp..!
Ối Lưu Manh Hòa ơi...! Là Lưu Manh Hòa..!
Tao thương mày lắm..!
Đời người có khi vinh, lúc nhục
Văn có mượt, có cục thì mới gọi là văn
Văn mày cũng đủ hành, tỏi, dấm, ớt, dăm
Thế mà bè bạn lại phong mày là... "văn tục"...!
Nghỉ hưu là lúc về già
Chia tay mày, người ta chẳng ngợi chẳng ca
Lại sung sướng tống sức trai của mày vào bao tải
Mồm mày ở đâu
Sao không há ra mà cãi
Cãi rằng:
-Củ hành trong túi tớ vẫn tươi nguyên...!
Hỡi ôi...!
Oan khuất lầm trời
Có chăng, một mình tao tỏ
Mai mày ra ngõ
Vắng bóng ngựa xe
Con chó đầu hè
Buồn, lâu không sủa
Thôi..!
Mày bỏ mấy ngòn đàn rỉ ra mà mài, mà giũa.
Rồi chăm đi đám cưới, đam ma
Đã khỏi tốn cơm nhà
Lại được người ta trọng vọng..!
Tiếc làm chi, cái văn thơ lóng ngóng
Chỉ khổ mụ vợ già, nấu cá đãi khách văn...
Nhọc con mực, chạy vào, chạy ra, miệng sủa..
Mấy lời như rứa
Mày hiểu tao không...!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét