Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

30-4 đăng lại bài cũ nhân được tặng ảnh cũ..!

Tình cờ mổ cho chị mới biết anh, anh Thắng một CCB Quảng Trị
Anh kể rằng khi đang vượt sông Bến Hải, tình cờ một chú phóng viên thấy hai thằng lính Hà Nội trẻ quá bảo:
-Dừng lại, chú chụp cho cái ảnh, chú hứa sẽ đem đến tận nhà đưa bố mẹ.
Bức ảnh đã đến tay bố mẹ họ..., ai là người có thể đong đếm được mức độ cảm động trong lòng cha mẹ khi ngắm ảnh con nới chiến trường ngày ấy...?
Anh Thắng là người bên phải, đằng sau là cầu Hiền Lương bị đánh xập, người bên trái hình như đã hy sinh
(Anh Thắng kể thế)

 photo 819d4ed8-78ff-496d-aea5-55634fd7a623_zpsp8vqtizq.jpg

ĐĂNG LẠI
GỌI HỒN LIỆT SỸ HÀ NỘI Ở QUẢNG TRỊ
Dậy đi các anh ơi!
Dậy đi..!
Dậy mà về đi chứ!
Hết đạn bom rồi sao còn mãi nơi đây..?
Này thì bình tông..!
Này thì mũ cối...
Này thì giày
Vứt cả đấy...
Về ngay đi kẻo muộn..!
Hơn 30 năm gió cuốn mưa trôi
Hòa bình về
xới lộn khắp nơi nơi
Một mét đất sao các anh không biết?
Xương cốt mục rồi. Thôi hồn về cũng được!
Về mau lên...!
May còn mẹ còn cha
Da dã nhăn nheo và đôi mắt đã nhòa
Khắc khoải đợi-đếm bằng rằm bằng tết...
Hãy tập trung ở Thê húc, Tháp rùa
Cẩn thận đấy, chớ vội đi kẻo lạc
Bởi hàng phố, giờ cái gì cũng khác
Còn tàu điện đâu mà Cầu Giấy, Chợ Mơ...
Hãy lần đến Hàng cỏ, Nhà thờ
Sân Hàng Đẫy- Cổng công viên Thống nhất
Giờ đắt đỏ chẳng còn đâu khoảng đất
Lúc anh đi cô gái hẹn hò...
Đừng hoảng sợ thấy đường đêm vẫn sáng
Quán xá xôn sao, nhac hip-hop ồn ào
Nhiều đứa trẻ kia chẳng biết một tý nào
Về Đồng Lộc, Gio linh, Lao Bảo
Ngõ Chợ, Đường thành, Hội Vũ, Tạm Thương
Vẫn tên cũ, cứ theo đường, đừng hỏi
Nếu ngơ ngác hay bàn chân đã mỏi
Hãy ghé chùa Quán Sứ, Bà Ngô
Đã lâu rồi, Bố thôi đạp xích lô
Hàng thừa mứa Mẹ không ngồi cuốn thuốc
Mái ngói cũ, chạy mãi rồi sửa được
Họ chỉ còn mỗi việc...
Thắp hương anh...!
Con em lớn trước dạy trường ngoại tỉnh
Bỏ lâu rồi về mở quán ca-phê
Thằng em út cuối năm ngoái mới về
xong Tiến sỹ nó trở thành Ông chủ
Thế đấy anh, giờ chẳng ai không đủ
Hãy bình tâm mà bước vào nhà
Hãy thỏa mình mà ngắm Mẹ ngắm Cha
Hãy quỳ xuống mà nhận mình bất hiếu
Hãy thổi bùng nén nhang cho cha mẹ biết
-Nó vẫn về, chăm sóc tự hư không
Để ngày mai họ sẽ yên lòng
Mắt nhắm lại
Mà...
Miệng cười ... Mãn nguyện./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét