Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

HÃY VUI NGÀY TẾT THỐNG NHẤT


HÃY VUI NGÀY TẾT THỐNG NHẤT

"Ngày mai sau cơ mê
Sông cạn lại thành dòng
Xuôi về ngọt quê hương

Ngày nắng mưa không còn
Nên đường dài, thật dài
Ta mặc tình rong chơi

Ta sẽ thăm từng miền
Sẽ đi thăm từng đường
Sẽ vô thăm từng nhà…

Còn tôi như cánh chim
Ngỡ vui nên bay xa
Sẽ trở về ăn năn
Tôi sẽ ươm thật nhiều
Trái yêu thương đầy cành
Hái đem cho mọi người.."

Hôm nay, 30-4 năm 2015, những tâm sự ấy của người lính hơn 40 năm trước lại ùa về trong tôi…
Có rất nhiều điều để nói,.!
Còn rất nhiều điều để nói…
Nhưng thôi, kỷ niệm ngày non sông thôi chia cắt, kỷ niệm ngày ngưng tiếng súng, kỷ niệm ngày máu ngững chảy (Nói chung thôi). Hãy hoan hỷ mừng cho nhau, hãy dắt tay nhau đến những nơi muốn đến…!
Còn tôi
Ngồi đây
Muốn rút niềm tâm sự.
Gửi lên Trường Sơn
Đến những linh hồn
Đã thấm vào vách đá
Đã hòa trong cây lá

Muốn sờ vào sỏi đá
Quảng trị, Khe Sanh
Để xoa hồn các anh
Nhân ngày Thống nhất

Muốn nhỏ giọt máu mắt
Thấm vào cát Quảng Bình
Hòa vào dòng Thạch Hãn
-Người ơi! Nghĩa nặng ơn sâu..!

Tôi không quên đâu
Các anh
Những người lính Cộng Hòa
Đã chiến đấu vì một nền độc lập
Đã mong mỏi một ngày thống nhất
Nay ở đâu.
“Quang Trung nắng cháy da người
Miền Trung hỏa tuyến địa đầu”
Những người nằm mãi bên cầu
Hòa khí phách vào dòng sông bến nước.

Đã qua rồi Thua-Được
Giờ chỉ còn, còn mãi những nỗi đau
Hãy tìm đến nhau
Mà hút chung điếu thuốc

Cho tôi lùa bàn tay vào những mái đầu trắng bạc
Gội nhiều mất mát hy sinh
Nâng những bàn tay khô chẳng lấy một chút cho mình
Chỉ cho đi, cho đi tất cả.

Gửi nén hương đến những linh hồn nghiệt ngã
Đồng Văn-Căm Bốt-Gạc Ma
Những hồn hải chiến Hoàng Sa
Đã về với Yết Kiêu, Hưng Đạo.

Hôm nay
Tôi ngồi nhớ quê tôi
Rừng vàng biển bạc
Gái trai chăm chỉ hiền lành
Nhớ cánh đồng xanh
Xanh tận miền xa tít
Nhớ miền Nam rạch kênh chằng chịt
Đầy ắp cá tôm.

Và tô nhớ
Thống nhất đã 40 năm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét