Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

LÃNG PHÍ (Thơ cũ)

LÃNG PHÍ
Bao phí phạm, chưa giàu nên kệ
Chỉ nhăm nhe bỏ túi phần trăm

Nhà văn hóa to cao hoành tráng
Chửa bàn giao, cửa mục sàn bong
Nhện chăng thành mớ lòng thòng
Người dân tập hát ngõ trong, đường ngoài

Sân vận động đua nhau màu sắc
Kiểu dáng chi, Âu Á chi chi
Làm xong chẳng biết làm gì
Đá bóng ngoài phố, sân thì thả trâu

Đèn đường phố, ban ngày cứ sáng
Chả mừng chi loang loáng sắc màu
Đỏ, vàng, xanh, chỉ thiếu nâu
Ngựa xe giật thót tưởng màu công an

Chất lượng vội vã lấp đi
Tô son trát phấn kịp khi quan về
Ề à buông kính hả hê
Tiệc mừng, rượu nịnh, bốn bề vỗ tay

Tượng đài như nấm khắp nơi
Huyện khoe ông tướng xã thời nhà văn
Nơi đổ rác chân tay toe toét
Chốn hoang vu trích hút, xì ke
Hồn ông mấy bận mò về
Sợ dính món hát i vê, ông chuồn...!

Đài liệt sỹ không ai dám cãi
Nắm xương tàn mẹ kiếm vợ mang
Đau thương cất ở họ hàng
Vinh quang ngoài ấy là vinh quang gì?

Chuyện lãng phí một đi một thấy
Huệ với ơn nghe ngấy tận tai
-Lãnh đạo, ông ấy rất tài..!
Về Huyện một phát tặng hai công trình
Dân nghe, không biết giật mình
Quan cho, tiền ấy, tiền mình chứ ai

Đường lên giàu mạnh còn dài
Vì tham nên cứ ra oai bốc giời...
Bao giờ cho đến được nơi
Bao giờ cho hết cái thời u mê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét