Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

NGUYỄN VĂN TÝ!

Bên trang Hoa Mai có bài về nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý.
Ông thuộc thế hệ tài năng, những sản phẩm cuối cùng của nền giáo dục "Lai căng, lạc hậu".
Không nhớ trong tổng kết chiến tranh người ta có nhắc đến những nhạc sỹ, ca sỹ...?
Riêng tôi cho rằng nếu Đế quốc Mỹ có B52, bom Na Pan, hàng rào Mác Ma Na Ra... thì Việt Nam có Bài ca năm tấn, Đường cày đảm đang, có Chiếc gậy Trường Sơn và có cả Việt Nam đường chúng ta đi. Nếu Mỹ có những phi công nhà nghề thì Việt Nam còn có Hoàng việt, Huy Du, Nguyễn Văn Tý...
Chiều hôm qua, đang sơn cái giàn hoa thì một anh mang vợ tới nhờ khám hộ cái tay, ba câu đã nhận ra lính quân đoàn 2, anh khoe bức ảnh một nhà báo chụp khi đang vượt sông Bến Hải năm 72.
Nhắc tới những ngày tháng khủng khiếp ấy, hai anh em hỏi nhau.
-Cái gì khiến ngày ấy chúng ta "Hăng máu" thế...?
Hôm nay, đọc Hoa Mai.., một phần câu trả lời đã tới.., có phải những bài hùng ca đã góp phần tạo nên khí thế...?
Có phải một nhà thơ lớn, đến cuối đời đã "Khác người" vì tỏ ra "Băn khoăn quá mức" về những vần thơ của mình trong chiến tranh...?
Chuyện cũ..., thôi..., chả nhắc làm gì bởi lúc ấy là phải thế...!
Hoàn cảnh đất nước tạo nên thế hệ Nguyễn Văn Tý, và thế hệ ấy đã cháy hết mình để cống hiến cho non sông đất nước. Nhưng:
Anh Thắng (Người vượt sông Bến Hải) năm nay 63 tuổi, với 5 năm chiến trường, giờ không một đồng trợ cấp,  sống nhờ hánh hàng của vợ (Bán quà sáng ở chợ Đồng Xa) và Nguyễn Văn Tý với..."cả lương hưu cộng với tiền bản quyền bài hát thỉnh thoảng được trả thì thu nhập một tháng của ông chỉ có hơn ba triệu đồng.." (Hoa Mai).

Biết ông đang sống lẻ loi, cô đơn sau tài sản khổng lồ những ca khúc lừng danh, muốn tới động viên mà không được, thôi thì vọ vẹ mấy vần gửi ông theo kiểu:

Em muốn thành mây
Vỗ về làn sóng
Ru anh năm tháng
Nốt nhạc ngày xưa
Em vẫn tôn thờ...!
Nhớ cái thủa "Đi xây hồ Kẻ Gỗ'
Lấm đất bùn vẫn "Dáng đứng Bến tre”
Quần áo lấm lem, một buổi chiều hè
Vẫn kiêu hãnh như "Bài ca năm tấn"

=-=-=-=-=-=

Mới sinh ra đã được "Mẹ yêu con"
"Xây chiến lũy" trong tâm hồn từ đấy
"Tiếng chim hót trên đồng đay" vui vậy
'Một khúc tâm tình..." để nhớ mãi người ơi..!
Đã hào quang, đã sáng cả bầu trời
“Mẹ vá áo”, "Em đi làm tín dụng"
“Tiễn anh lên đường”, vững bước “Vượt trùng khơi”
Ngày “Múa hát mừng chiến công” ắt tới.
Như “Dòng nước quê hương” chở phù xa bồi tưới
Sẽ “Ru người...”, ru mãi “... trăm năm”
Việc bận, đường xa, không thể tới thăm
Thêm nốt nhạc, gửi tặng ông... Văn Tý...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét