“Non sông ơi!
Hồn Chí Linh, Sông Đằng
Vạn Kiếp hay Hạ Hồi
Những dòng lịch lử đâu
rồi...?”
Đất nước tôi...
Không chỉ có rừng vàng,
biển bạc,
Nước phù xa, bồi đắp đất
phù xa
Quê
hương tôi
Cánh đồng xanh ...
Lũy tre xanh ...
Ôm ấp chở che những mái
nhà tranh
Những làng xóm hiền
lành...
Cần cù lắm, cuốc cày,
chài lưới
Êm ả cánh cò, nhẹ vỗ lời
ru
Hồn thơ Tố Như thấm vào
từng bàn tay cày cuốc
Duyên
dáng Quan họ trao duyên
Diết
da, ân tình ví dặm
Hò
dô kéo lưới sứ Thanh
Người
dân quê tôi, người dân quê anh
Cùng
quen thuộc lời ru con nam Bộ
Chiêng
cồng tây nguyên, tính then Pác Bó
Những
điệu dân ca đi đến đâu cũng có
Đất nước này, cho mình
sống, mình yêu
Trí trẻ thơ bay theo tiếng
sáo diều
Mắt cha đục, trên cánh
đồng lúa chín
Con
trai, con gái trao duyên
Rồi
cưới nhau về, sinh con nuôi cái
Cùng
nhau chăm sóc mẹ già
Khi
giặc đến nhà
Những
hiền lành, cần cù, dịu dàng đã thành thép, thành gang
Tự hào lắm bà Trưng bà
Triệu
Không chịu sống hèn, rửa
nhục non sông
Mưu trí lắm, cọc Bạch đằng,
Ngô Quền phá tan giặc cướp
Linh thiêng thay, hồn
thơ Việt, Lý Thường Kiệt dạy lũ hung hăng
Rằng:
Trời đất nước Nam Vua
Nam ở
Núi sông bờ cõi đã chia
Phong tục Bắc-Nam cũng
khác
Hỡi lũ giặc tham lam,
nhớn nhác
Trước hay sau cũng thất
bại tan tành...!
Dũng mãnh thay, võ ngựa
Quang Trung quân thù bạt vía
Tự hào lắm, nhân nghĩa Ức
Trai rạng danh đất nước
Giặc đã
Ra đến biển vẫn hồn bay
phách lạc
Về đến nước còn tim đập,
chân run
Lại lấy hòa hiếu làm
hơn
Để lo dân nghỉ sức
Đất nước tôi có toàn
dân chống Pháp
“Bữa thấy bòng bong che
trắng lốp muốn tới ăn gan
Ngày xem ống khói chạy
đen xì muốn ra cắn cổ...”
Thách người Tây nhổ hết
cỏ nước Nam
Có Hoàng Diệu thà bất
trung với Vua không làm dân mất nước
Có Cần Vương, cả nước
diệt thù...
Nhưng:
Nghèo nàn lạc hậu
Nên giáo mác chẳng thắng
được đại bác xe tăng
Ngậm đắng nuốt cay
Một trăm năm vẫn nung ý
chí từng ngày
Ước vọng đổi thay
Phan Bội Châu, Phan
Châu Trinh, duy Tân phục quốc
Nuôi kế lâu dài, muốn
đuổi Tây không thể dốt hơn Tây...
Hồ Chí Minh, Võ Nguyên
Giáp
Cướp thời cơ, toàn dân
một ý, quyết đứng lên đất nước lại về ta
Ta viết hùng ca Việt
Nam, dân chủ, cộng hòa
Đổi xương máu lấy Điện
Biên..., thống nhất
Bạn thù trốn lẫn trong
nhau
Có Lê Duẩn người nông
dân bất khuất
Dám ngẩng cao đầu khẳng
khái với Bắc phương
Trong mò mẫm giữa ĐÍCH
với ĐƯỜNG
Ta lại có Tạ Đình Đề,
Kim Ngọc
Trong nhuốc nhơ danh vọng
Hèn hạ bạc tiền
Vẫn có Sáu Dân băn
khoăn tìm lối
Trần Xuân Bách, lựa chọn,
đúng sai
Nguyễn Bá Thanh lựa
gươm cương quyết
Non sông ơi!
Hỡi những người tâm huyết
Chớ vội bi quan ...
Đất nước Nam
Rồi vẫn của Dân Nam...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét