Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

Thơ "ĐỘ"!

Bên trang Hương Đêm có bài thơ tình ý thơ hay lắm! Đọc bài thơ tôi cứ tưởng tượng cảnh hoàng hôn trên con đường về núi, có bóng ai tha thướt đổ dài thấp thoáng, có chàng thi sỹ thẫn thờ trước tiên cảnh, bống thấy hồn mình hòa cùng sương khói, vội vã kiếm nàng thơ.

NGUYÊN TÁC (Hương Đêm)

Nàng thơ dạo gót dưới tà dương
Dáng dấp thẹn thùng gợi luyến thương
Lữ khách cô đơn chiều viễn xứ
Bâng khuâng lạc bước vướng tình trường...

Dẩu biết không chung một lối đường
Sao lòng dòi dõi bóng người thương
TRăm năm nào thốt câu hò hẹn
Đôi mảnh hồn si dại vấn vương !!!!
Ăn trộm thơ mà bê y nguyên về thì... bất tiện quá! Thôi thì đảo chữ, giữ âm thế này
 
Có bóng nàng thơ dưới tà dương
Lẫn với bóng cây đổ dài đường
Cho hồn lữ khách chiều viễn xứ
Mải miết tìm ai trong gió sương

Lữ khách, Nàng Thơ một con đường
Sao không đợi bước nối tình thương
Sao không trao nhận câu hò hẹn
Để nắng tắt rồi, dạ vấn vương?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét