Người đời có bao nhiêu thứ tính thì tôi cũng có bấy nhiêu..., một trong những thứ tính ấy là ... "Tắt mắt"
Sang nay qua nhà Hoàng Anh, thấy bài thơ hay quá, ngó trước nhìn sau chả thấy ai tôi liền..., "Bốc trộm" mang về....
Về rồi chả biết để làm gì, treo lên tường thì "Lộ" ngay...! Xấu hổ chết... !Thế là tôi hì hục "Độ lại".
-Bớ bà con! Ai có của thì giữ nhé! Trộm cắp nhiều lắm đấy....!
XUÂN CỦA ĐỜI TA
(Hoàng Anh)
THƠ ĐỘ
V.Dũng!
Lóng lánh trời gieo hạt nắng mây
Đòng thơm hương lúa hẹn mùa đầy
Cành khô nẩy lộc rung rinh lá
Xuân mới đang về với chốn đây
Xuân bao nhiêu tuổi mà tươi trẻ
Mười mấy em tôi, mọng môi cười
Rung rinh cành mới xuân nhón gót
Nhí nhảnh đường làng bước em tôi
Xuân của quê hương, em của anh
Phải ý trời cao muốn tác thành
Tiền Hậu hai dòng về biển cả
Xuân về hai xóm, em về anh?
Xuân mang rộn rã trống hội làng
Anh mang lễ vật áo khăn sang
Đắm say thôn xóm mùa trẩy hội
Ngây ngất hồn anh với xuân nàng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét