Viết
trả lời những than thở của bạn Sáu, (Bến Tre) về hiện trạng đất nước
Sáu
nói đúng!
Người
Việt ta vốn không thế!
Nhưng
có lẽ tại Trời.
Đổi
mưa thay nắng
Địa
còn, Linh chạy đi đâu...?
Sinh
lắm chuyện, buồn rầu, xấu hổ....
Xưa!
Từ
thời ăn lông ở lỗ
Người
Việt căn cơ, chăm chỉ bảo nhau
Người
Tây Bắc biết hợp nhau diệt hổ
Người
phơi lưng, lạc đỗ sông Hồng
Người
hiền hòa, tôm cá Cửu Long
Bao
người thành Thánh...!
Thánh
giữ nước mở mang bờ cõi
Thánh
dạy dân chăm chỉ hiền hòa
Biết
yêu nước..., biết hiếu với mẹ cha.
Biết
sáng tạo..., biết vươn lên bằng bạn
Thế
mà!
Không
biết từ đâu.
Thánh
cũng cúi đầu.
Trời
Phật, cũng khoanh tay cam chịu.
Con
đánh bố.
Vợ
chửi chồng.
Lớn,
thì bỏ túi triệu đô rồi thể hiện xô bồ..., vương giả.
Tạo
ra thói làm ít hưởng nhiều.
Khi
tìm việc, chẳng quan tâm lương tháng bao nhiêu.
Chỉ
hau háu xem bổng lộc nhiều hay ít...!
Táng
tận lương tâm..., đạo lý hao mòn...
Đất
nuôi cái tốt không còn.
Đến
cả đất..., rừng..., núi..., sông..., cũng tranh nhau gửi vào ngân hàng Thụy Sỹ.
Thì
trách chi mấy con làm đĩ.
Với
mấy người trộm cắp của người ta.
Mấy
người ấy..., ngộ có kẻ bảo là
-Gương
trí-dũng không chịu thua đồng loại...?
Chỉ
hiềm nỗi, không đủ tinh đủ quái
Để
trơn mồm, bảnh mã, tàng hình, giấu hết quỷ ma
Ai
cũng nghĩ đến danh dự Việt Nam Ta
Nhưng
Không
khốn nạn, lại khó lòng tồn tại
Không
tham lam, táng tận, phải thiệt thua
Khi
trường học, miếu mạo đình chùa
Biến
cả hết thành kinh doanh mua bán
Thánh,
Thần, Phật đã bỏ đi lánh nạn
Cái
phần người...
Ta
đứng đấy thở than...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét