Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

VĂN TẾ Quan...!

Nam mô a di đà Phật!
Nam mô a di đà Phật!
Nam mô a di đà Phật!
Xin phép bác Lành, cho mượn mấy câu!
               
Có những phút - làm nên … nhiều tỷ
Có cái chết - khiến thượng phong … thành bí
Có những lời - thà chẳng … tố ra
Có anh em mình – do "Cơ chế" … sinh ra.

“Anh trai” ơi …!
Anh đã chết rồi!
Án còn để mãi…!
Chết như thế mới là vĩ đại
Danh còn lưu…, của cũng còn lưu
Yên lòng bề trên
Hết đường đối thủ
Nhà anh yên, dân chúng lại được yên
Chỉ có thằng “Em trai” tử tù
Mặt mày ủ rũ
Chuyện dài lắm, mà mình em lĩnh đủ.

Ngàn năm sau xin nhớ lại hôm qua
Có mỗi triệu đô, em nó làm quà
So với tài sản của anh, rõ ràng quá nhỏ
Lúc anh gật đầu, em rạng rỡ làm sao
Phút cuối cùng, anh có bỏ đâu nào
Còn vẽ lối, chỉ đường, thiệt hơn, cao thấp
Thế mà phản thùng …, 
Em mới tệ làm sao...!

Thôi!
Anh bệnh đi trước!
Chú dựa cột xuống sau…!
Ân oán còn đâu
Gặp nhau xử nốt …!











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét