Xưa có một con mèo, một
con ngựa sống thật hạnh phúc với ông chủ.
Ông chủ quý ngựa vì ngựa
chăm chỉ, nhẫn nại năm tháng thồ hàng cho ông, khi ông tắm, chải lông và cho
ngựa ăn những bó cỏ non, nói những lời yêu thương, cảm ơn ngựa, ngựa nhìn ông
trìu mến, tỏ ra hiểu hết những điều ông đang nói.
Ông quý mèo vì sự hiện
diện của mèo khiến bọn chuột không dám bén mảng đến nhà ông, mỗi khi cảm giác
cô đơn hành hạ, ông thường ôm mèo vuốt ve, mèo lim dim rung rung tận hưởng.
Cuộc sống cứ êm đềm như
thế, ông chủ cứ yêu thương và mèo ngựa cứ làm những việc bản năng của mình.
Nhưng rồi một hôm, mèo
bỗng thấy mình thật vô dụng, cả ngày chỉ loanh quanh trong nhà khi mà ngựa và
ông chủ quần quật từ tinh mơ đến tối mít..., thế rồi tối về, ngựa chỉ được ăn
bó cỏ vứt trên đất còn mình thì được ăn thịt, cá trong bát đẹp hẳn hoi.
Mèo thấy như thế là ông
chủ không công bằng, vì quá yêu chiều, ông chủ đã biến mèo thành kẻ ăn bám...
Hôm sau, mèo quyết leo
lên xe để cùng đi làm... Ông chủ nói, mắng, đuổi sao cũng không được, cuối cùng
phải quật cho mèo một roi..., đau điếng, mẹo chạy vào nhà nằm khóc tức tưởi.
Từ đó, quan hệ mèo-ngựa
bắt đầu rạn nứt, tuy vậy những lúc nhàn rỗi, không có ai khác chúng vẫn phải
chơi với nhau.
Một ngày trời rét cắt da
cắt thịt, khi chúng đang chơi với nhau như thế thì ông chủ ở ngoài đồng về, vứt
cho ngựa nắm cỏ, ông ngồi xuống chiếc ghế băng mệt mỏi..., mèo nhẹ nhàng nhảy
lên, rúc vào lòng ông. Ông chủ vuốt ve, những nét mệt nhọc, buồn bã trên gương
mặt ông dường như biến mất, mèo lim dim, rung lên sung sướng...
Ngựa thấy tất cả, trong
lòng ngựa nhen lên nỗi ghen tỵ, mình cũng yêu thương ông chủ, đã tận tụy hết
sức vì ông..., công bằng mà nói, ông chủ cũng yêu chiều chăm sóc mình nhưng tại
sao không bao giờ mình được ông ôm vào lòng âu yếm như thế kia..., hạnh phúc
làm sao, ấm áp làm sao...!
Có tiếng động nhỏ dưới
bếp, bản năng và phận sự khiến mèo lao vụt xuống kiểm tra.
Ông chủ đang lơ mơ trên
ghế, cái bàn tay đang vuốt vuốt bỗng quờ quạng tìm mèo..., cơ hội cho mình đây,
ngựa nghĩ thế và nhẹ nhàng đến bên, ngả mình vào lòng ông chủ...
Giật mình tỉnh giấc, ông
chủ la toáng lên khiếp sợ rồi phạng cho ngựa một trận nên thân.
Sau hai trận đòn ấy, mèo
không bao giờ đòi theo đi làm nữa, ngựa không bao giờ bén mảng đến chỗ ông chủ
nằm nghỉ nữa, cuộc sống lại yên ấm như xưa....
Còn các bạn, các bạn
nghĩ gì về câu chuyện này...?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét