Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

"PHÊ" và "TỰ PHÊ"...!

Phê bình là nghĩa đấu tranh
Để nàng thêm đẹp để anh thêm tài
Nhưng mà áp dụng toàn sai
Thời gian, tiền của phí hoài để phê
Chủ trương vừa mới chuyển về
Bàn cùng trợ lý, tự phê những gì
-Mấy chuyện kinh tế lơ đi
Chuyện quản lý kém, kể thì … Chết a!
Chuyện nhậu nhẹt, chuyện bê tha
Chuyện bồ bịch, chuyện cà rà ô kê
Chuyện thanh tra, sếp trên về
Phong bì mấy tập cũng … lề lối thôi
-Thế thì phê những cái chi?
Tự phê thì lấy cái gì kể ra?
-Sếp ơi! Em đã nghĩ ra
Đi sớm về muộn cũng là tấm gương
Nhưng ở vị trí cột giường
Cũng cần chăm chút hậu phương mới là
Xưa nay cán bộ của ta
Sức khỏe phung phí, rất là chủ quan
Mấy lần hội nghị liên hoan
Sếp không gắp thịt thấy toàn ăn rau
Thế thì sức khỏe lấy đâu
Mà đưa đơn vị đứng đầu ngành ta
Vỗ vai, sếp khoái, cười khà
-Tao tin dùng chú …, Quả là không sai!

Tự phê, màn ấy, được rồi
Phê bình mới thực là hồi lâm ly
-Danh sách đối thủ mọi khi
Kiểm tra, rà xoát lại đi xem nào ...!

-Mấy con hay chọc phá tao
-Mấy thằng tinh tướng dựa vào chuyên môn
-Mấy phen tao đã hết hồn
Bây giờ là lúc ông ... chôn chúng mày!

-Tất cả các đệ nghe đây
-Muốn lên thì phải giệt bầy ngo ngoe
-Phê bình là cái bánh xe
-Phải nghiền cho nát phải đè chết tươi

Đến lượt các đệ cúi cười
-Mình anh tính toán bằng mười chúng em…!

Ngẫm ra cho kỹ mà xem
Nay xây như thế mai đem họa về

Gửi người ngồi tít cung… mê!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét